Chồng đưa bố tôi vào nhà nghỉ để “vui vẻ”
http://www.scandal24h.net/2016/05/chong-dua-bo-toi-vao-nha-nghi-de-vui-ve.html
Nhưng tôi đâu ngờ, chàng rể quý hóa hết đầu độc bố bằng bia rượu lại đưa ông đi mát xa, nhà nghỉ. Tôi như chết lặng, khi một chiều tan sở về sớm thấy chồng và bố đi ra từ một nhà nghỉ nhìn họ nói nói cười cười có vẻ thỏa mãn lắm.
Mẹ tôi mất từ lúc tôi 2 tuổi, mình bố nuôi tôi ăn học. Sau bao năm, ông vẫn gắng gượng trang trải nuôi con mà không động đến số tiền mẹ tôi để lại. Ngôi nhà bố tôi đang sống chính là của hồi môn của ông bà ngoại năm xưa. Có nhiều người đến trả giá hời, nhưng ông nhất quyết không bán: “Dù có trả cao hơn nữa tôi nhất quyết không bán. Đây là của tổ tiên để lại, tôi muốn dành nó cho cái Huyền về sau”.
Con gái lớn đi lấy chồng để lại bố một mình trong căn nhà vắng, nhiều lúc tôi cũng thương lắm. Nhưng vì công việc tôi không về thăm bố thường xuyên được.
Mới đây, tôi nghe bác tôi nói bố đang tìm hiểu một cô giáo. Nghe nói cô ta cũng ưng bố tôi lắm, hai người thường xuyên tập thể dục và đi ăn sáng cùng nhau. Tôi nghĩ mà mừng cho ông, cả đời vất vả vì con cái, nay tìm được người bầu bạn tôi cũng yên tâm phần nào.
Tôi cũng gọi điện về nói chuyện chúc mừng bố, và cũng đôi lần trao đổi với “người yêu” của ông. Nhưng đùng một cái, tôi nhận được tin họ chia tay. Chẳng là cô giáo gặp được người đàn ông khác, vội vã lấy chồng. Bố tôi buồn lắm, không tha thiết gì tới ăn uống nữa. Ngày tôi về trông bố gầy guộc hẳn đi. Ông không cười mà đôi mắt sâu thẳm, đờ đẫn. Thương bố nên vợ chồng tôi quyết định về sống cùng ông.
Từ ngày có con gái, con rể về ở cùng bố tôi vui hẳn lên, bố tôi dần yêu đời trở lại. Chồng tôi cũng tâm lý, nên anh thường xuyên đưa ông đi chơi, cùng ông đánh cầu. Nhìn hai bố con vui vẻ mà tôi hạnh phúc ngập tràn.
Gần đây, tôi thấy bố tôi và chồng thường xuyên say xỉn sau mỗi giờ đi tập thể dục về. Khi tôi hỏi, bố tôi nói “Thể dục thể thao rồi làm cốc bia cho vui miệng thôi mà, gì mà con cứ làm quá lên”. Tôi cũng không quên nhắc nhở chồng rằng, bố tôi trước đây cũng có thời kỳ thích uống bia rượu. Ông mới bỏ được 2 năm nay, anh không nên kích động bố như thế. Chồng tôi ừ ừ gật gật “Chẳng qua là giúp bố giải khuây thôi mà em”.
Đi ra ngoài phòng khách thấy bố đang nằm hát nghêu ngao, vào phòng ngủ thấy chồng nôn ọe mà tôi não cả lòng. Sau hôm đó, tôi giận dỗi ra mặt. Có vẻ như chiêu này của tôi cũng hiệu nghiệm, từ hôm đó thấy tình hình có vẻ khả quan hơn.
Tôi nói với anh, nếu anh có thích bồ bịch nhà nghỉ thì đi, chứ đừng làm hư bố tôi. (Ảnh minh họa).
Nhưng tôi đâu ngờ, chàng rể quý hóa hết đầu độc bố bằng bia rượu lại đưa ông đi mát xa, nhà nghỉ. Một chiều tan sở về sớm thấy chồng và bố đi ra từ một nhà nghỉ nhìn họ nói nói cười cười có vẻ thỏa mãn lắm. Bố tôi còn vỗ vai khen chàng rể hiếu thảo, tâm lý. Tôi không nói không rằng phi thẳng xe về nhà ngồi đợi. Phải đến nửa tiếng sau mới thấy hai ông con về. Thấy tôi gào khóc, bố tôi hoảng hốt “Chuyện gì mà con xốc nổi thế chứ?”. Tôi không nói không rằng, xếp quần áo đòi bỏ đi. Thấy thế chồng tôi mới chạy lại ôm xin vợ.
Tôi nói với anh, nếu anh có thích bồ bịch nhà nghỉ thì đi, chứ đừng làm hư bố tôi. Tới nước này tôi cũng không thiết sống nữa. Chồng thấy vợ làm căng, nên đành thú nhận là chiều nay sau khi đánh cầu nóng quá nên rủ bố đi xông hơi. Chẳng may gặp phải cô nhân viên xinh gái, lại khéo léo gợi chuyện. Kết thúc câu chuyện là cuộc hẹn ra nhà nghỉ gần đó.
“Thấy cô ta gợi cảm sexy, anh nghĩ là bố thích nên hẹn ra nhà nghỉ để bố thư giãn tí cho vui thôi. Phải lâu lắm rồi bố mới được như thế. Nói thật, nhu cầu sex ai chả có. Anh không ngờ em lại buồn như thế…Anh xin lỗi. Đây là lần đầu mà cũng là lần cuối”. Chồng tôi nói rồi vò đầu bứt tai.
Chỉ nghe đến đấy thôi, tôi đã thấy điên tiết lắm rồi “Anh đầu độc bố như thế là không ổn một chút nào. Chưa kể những bệnh tật mà bố có thể bị lây nhiềm bởi quan hệ với cô ta. Nếu bố bị làm sao anh chịu trách nhiệm được không? Từ nay em còn nghe thấy chuyện như thế nữa, em sẽ chuyển ra ngoài sống, anh muốn làm gì thì làm”. Tôi cố tình nói to để bố tôi ở ngoài cũng nghe thấy. Tôi biết ông cũng đang sốt ruột đi lại không ngớt. Nói xong tôi lại vờ ngã xuống đất vì chóng mặt.
Bố và chồng hoảng hốt dìu tôi lên giường. Nhìn mặt ông lo lắng tôi thương lắm, tôi nói không cần gọi xe cấp cứu mà muốn được yên tĩnh một mình. Nhìn hai khuôn mặt thất thần lo lắng, tôi vừa thương vừa giận. Tôi tin rằng, sau hôm nay, chồng tôi sẽ không bao giờ dám đưa bố tới những nơi như vậy nữa.
Theo Đời Sống Pháp Luật