Chúng ta đã từng là một thời của nhau…

Tại sao chúng ta lại gặp nhau? Em thường tự hỏi mình như thế, tại sao em gặp anh chứ không phải một ai khác? Tại sao bỗng một ngày em muốn bên anh chứ không phải ai khác?


Tại sao chúng ta lại gặp nhau? Em thường tự hỏi mình như thế, tại sao em gặp anh chứ không phải một ai khác? Tại sao bỗng một ngày em muốn bên anh chứ không phải ai khác? Tại sao, chúng ta lại bước vào cuộc sống của nhau?
Người ta nói đó là một mối nhân duyên. Em ngước nhìn trời xanh, muốn hỏi Đấng tạo hóa sao lại sắp xếp cuộc sống của em theo cách ấy? Sao lại là anh trong cuộc sống này, mà không phải một ai khác, biết đâu, sẽ có một kết thúc khác chăng?
Ai đó bảo những kiếp trước người ta phải đi qua nhau và ngoái lại nhìn nhau cả 7 triệu lần, kiếp này mới có hy vọng tìm thấy nhau giữa hơn 7 tỷ con người. Em đã từng ngoái lại nhìn theo anh rất nhiều lần những lúc ấy, liệu kiếp sau, em, có thể lại gặp anh thêm một lần? Kiếp sau, chúng mình có thể mạnh mẽ hơn để nắm lấy tay nhau không anh?
Cuộc sống này dài rộng quá, em đi khắp muôn nẻo đường vẫn chẳng thể còn một lần gặp lại anh, người ta bảo đó là khi mối nhân duyên ấy đứt, có đi đến cùng trời cuối đất vẫn chẳng tìm được nhau. Có những cái qua thời gian trở thành những thứ cùng mang một cái tên “đã từng”, và có những con người ra đi cùng chỉ trở lại trong tâm thức và hoài niệm.

Em không tiếc những khoảng thời gian xưa cũ, em không hối hận về lựa chọn phân chia cuộc sống của em cho những người em yêu thương, ngày đó, em, dành một phần thế giới của mình cho anh!
Tháng ngày trôi qua, nhiều vụn vặt của cuộc sống bề bộn làm em quên đi nhiều thứ, nhưng, có những thứ chỉ thuộc về một ai đó, luôn nhắc ta nhớ đến họ. Đôi khi, em bước trên đường, bỗng nghe đâu đó tiếng gọi quen thuộc, em vội vã quay lại tìm kiếm, rồi lại cười tự giễu bản thân nhận nhầm vu vơ, ừ, anh vẫn từng luôn gọi em theo cách ấy…
Em xòe tay, giơ lên ướm thử trời xanh, mỉm cười như bao ngày xưa cũ, anh đang ở đâu đó ở một góc trời đó, em lặng lẽ bước con đường của riêng em, chúng ta đã chọn những hướng đi khác nhau trong cuộc sống, bước về hai phía ngược nhau của mối nhân duyên. Thi thoảng em lại nghĩ về anh trong những nụ cười trong veo nhất, môi mấp máy gọi khẽ tên anh, đường phố đông người mờ đi trong đêm muộn, em nhận ra những điều rất thật của cuộc sống… Không phải trải đầy hoa hồng nhưng cũng tràn ngập những nụ hoa yêu, không phải luôn là trọn vẹn nhưng cũng chưa bao giờ là mất mát, em mừng, vì em đã gặp được anh!
Chúng ta cũng đã từng là một thời của nhau.
Theo Tri Thức Trẻ

Có thể bạn quan tâm?

Tâm sự 5881222579686888723

Đăng nhận xét

emo-but-icon

Tin nóng

Tin cập nhật

Like Fanpage

item