Hoang mang vì bạn gái ăn mặc như ‘gái làng chơi’…

Hồi chưa yêu em đâu đến nỗi hở hang, hớ hênh như thế đâu. Yêu em rồi đi đâu tôi cũng tan nát vì em.


Tôi gặp em vào mùa đông, em ăn mặc kín đáo, đó là lẽ đương nhiên vì đó là mùa đông. Tôi ngỏ lời yêu em, đến nay cũng được 3 tháng thì chuyển sang hè. Tôi có cơ hội để phát dồ đúng nghĩa vì những kiểu ăn mặc của em.
Bất kể ở nhà hay đi ra ngoài, hay đi làm em đều diện cho mình những chiếc váy ngắn cũn cỡn, áo 2 dây hay bóng loáng nhìn hết cả nội y. Kết hợp với đôi cao gót chềnh ềnh cỡ phải 20 phân. Đã thế màu tóc còn vàng nâu khó bảo. Da em đen thì chớ. Tôi đã định tâm sự với em mấy lần về thẩm mĩ ăn mặc mà chưa có cơ hội.
Hôm vừa rồi, sinh nhật bạn thân tôi, qua nhà đón em đi dự cùng thì chao ôi, em mặc bộ váy ngắn đến tận bẹn. Cúp ngang để lộ bầu ngực rực rỡ, cộng với bộ tóc em mới nhuộm “hai-lai” gì đó khiến tôi choáng váng. Son phấn đỏ lòe loẹt trông thật đáng sợ.
Tôi đành đeo khẩu trang, ngậm bồ hòn đèo em đi dạo phố và đành xin lỗi thằng bạn vì nhà có “Bà cô từ quê lên chơi”.

Tôi chẳng dám mạnh miệng vì sợ em tự ái, tôi úp mở chia sẻ với em chuyện ăn mặc. Đại loại như: “Anh thích những cô gái kín đáo”. Anh thích vẻ đẹp bình dị mà vẫn sang trọng, thanh lịch”. Em chẳng đoái hoài. Tay nghí ngoáy điện thoại phía sau. Thỉnh thoảng selfie‬ (chụp ảnh tự sướng) rồi tung post lên mạng.
Kể từ khi hè sang, tôi chẳng dám mở face mà phải vô hiệu hóa vì sợ em tag tên. Mọi người đàm phán. Yêu em bằng thật mà tôi chẳng muốn đưa em đi đâu cả chỉ vì thói ăn mặc người không giống người của em. Tôi không đủ can đảm để đưa em về ra mắt bố mẹ chỉ vì em ăn mặc hở hang quá mức.
- Mẹ muốn gặp người yêu con! 27 tuổi đầu rồi ra mắt đi chứ.
Câu nói của mẹ nhai đi nhai lại quá nhiều lần khiến tôi túng bẫn. Kể ra em cũng là người đầu tiên chịu yêu tôi. Nếu bỏ em chắc tôi ế mất. Nghĩ nhiều đến phát ốm, cuối cùng tôi cũng nghĩ ra một cách. Đi mua tặng em một chiếc váy thật sang, kín đáo, đen huyền bí và đẹp lộng lẫy. Gửi cho em với lời nhắn: ”Cuối tuần nhớ mặc váy này ra mắt ba mẹ anh nha!”.
7h sáng cuối tuần, tôi bấm chuông, em hững hờ ra mở cổng, em vẫn mặc chiếc váy đen ấy nhưng trao ôi nó đã được cắt sửa quá nhiều, em nói bờ môi mọng son ám ảnh:
- Mốt giờ là váy bó sát, anh mua váy suông mặc vừa béo vừa lùn. Em sửa lại vài đường cơ bản thấy đẹp hơn không?
Ôi chao cái váy tôi tặng em giờ biến thành chiếc váy bó hở từng ngấn thịt sau lưng em. Mông em cong ra kịp chiếc váy!? Tôi ái ngại khôn lường đành tha thiết với em: “Đeo khẩu trang vào anh đưa em đi chơi. Hôm nay ba mẹ anh lại có việc bận đi thăm cô bác bà con rồi”. Em cười sung sướng, bước cao, bước thấp trên đôi giày cao gót, nặng nhọc với chiếc váy bó sát leo lên xe tội.
Tôi cười trong nước mắt, tôi sẽ phải làm sao để em thay đổi đây. Cả một con đường đầy nan giải phía trước khiến tôi lo lắng, mỏi mòn!
Theo Tri Thức Trẻ

Có thể bạn quan tâm?

Tâm sự 4357533112912719658

Đăng nhận xét

emo-but-icon

Tin nóng

Tin cập nhật

Like Fanpage

item