Ngày đi đăng ký kết hôn mới biết nhà chồng siêu giàu, kiếm triệu đô mỗi năm
http://www.scandal24h.net/2016/05/ngay-di-dang-ky-ket-hon-moi-biet-nha-chong-sieu-giau-kiem-trieu-do-moi-nam.html
Mỗi lần đi chơi, anh thường ngượng nghịu khi nhìn em mặc váy vóc đắt tiền, anh bảo: "Chắc lương tháng của anh chẳng đủ mua cho em chiếc váy này".
Em 29 tuổi, mãi chẳng gặp được người trong mộng nên mới đồng ý tham gia một câu lạc bộ tìm kiếm bạn đời. Từ ngày tham gia câu lạc bộ đó đến nay, em có đi xem mặt 4-5 lần nhưng đều không ưng ý. Tìm một người đồng điệu về tâm hồn quả thực rất khó chưa kể em chưa yêu bao giờ nên càng e dè, không thể vội mở lòng.
Thế rồi lần gặp mặt thứ 6 thì đối tượng xem mặt của em là anh ấy. Thú thực là ấn tượng đầu tiên của em về anh ấy rất mờ nhạt, ít nói, lãnh đạm, đôi khi ánh mắt nhìn người khác rất kiểu lạnh lùng, bất cần nên em không thấy có cảm tình lắm. Nhưng điều không ngờ là sau buổi cafe đó anh lại xin số điện thoại của em và hàng ngày đều đặn nhắn tin cho em. Ban đầu em chỉ đáp qua loa nhưng dần dà sau nhiều tin nhắn em lại thấy mình và anh ấy có nhiều điểm chung thú vị, chẳng hạn chúng em cùng chung khẩu vị nhiều món ăn và cũng ghét nhiều món ăn giống nhau nữa.
Một hôm em tới công ty bạn thân đón cô ấy đi ăn thì gặp anh ở quầy lễ tân. Hóa ra anh làm ở đây. Điều này em hoàn toàn không ngờ tới vì kiểu gương mặt lạnh lùng như anh không phù hợp ở cái vị trí này chút nào. Em thường xuyên trêu anh chuyện này còn anh thì chỉ nhún vai coi như không thèm quan tâm. Biết em quen với anh, cô bạn thân thường xuyên rủ rê cả 2 đi chơi cùng cô ấy và người yêu, cũng nhờ thế mà em và anh càng thân thiết. Anh bắt đầu cười nhiều hơn, chịu nói chuyện với em nhiều hơn chứ không chỉ đơn thuần là tin nhắn nữa.
Bọn em yêu nhau sau đó 1 năm, tình yêu rất bình dị. Em thì tuy không giỏi giang gì nhưng cũng hiện là phó phòng một công ty xuất nhập khẩu, lương 20 triệu một tháng. Bạn em biết em yêu anh thì thường nói là anh không xứng với em, em có sự nghiệp như thế không thiếu những người đàn ông thành đạt hơn để yêu và kết hôn. “Thanh niên 30 tuổi đầu rồi mà còn làm lễ tân, chưa kể đi cái xe Wave cũ nát như thế là không có chí tiến thủ. Ít ra mày cũng nên quen một gã có công việc đàng hoàng tử tế mới xứng với mày chứ” – bạn em nói: “Mày đừng sợ già sợ ế mà vội vàng thằng nào cũng vơ vào, rồi sẽ hối hận đấy!”.
Dù vậy em vẫn không cảm thấy việc mình yêu anh là sai. Em chưa bao giờ quan tâm chuyện nghề nghiệp hay lương lậu của anh, em chỉ cần tình cảm chân thành của anh là đủ. Em 29 tuổi rồi, trưởng thành rồi nên càng nhận thức được ai đối tốt với mình hay không.
Mỗi lần đi chơi, anh thường ngượng nghịu khi nhìn em mặc váy vóc đắt tiền, anh bảo: “Chắc lương tháng của anh chẳng đủ mua cho em chiếc váy này”. Em chỉ cười bảo: “Em đủ tiền mua rồi thì cần anh mua cho em làm gì?”. Anh có vẻ bất ngờ với câu trả lời của em lắm, cứ cười tủm tỉm suốt. Người ta nói em ngốc vì có người yêu mà chỉ được mua tặng những đồ kém giá trị, em thì rất vui vì có hiểu em, anh mới biết mà tặng em quyển sách em đang lùng đọc, móc chìa khóa nhân vật hoạt hình em thích.
Ngày anh dẫn em về ra mắt bố mẹ, nhìn khuôn mặt dịu dàng, phúc hậu của bố mẹ anh, em đã ngay lập tức muốn được sống ở đây. Dù nhà anh chỉ là căn tập thể cũ kĩ, nhỏ hẹp nhưng em biết chắc ở đây mình sẽ được hạnh phúc.
Khi quyết định cưới nhau, bố mẹ anh bảo không muốn làm to tát gì cho tốn kém, chỉ cần 2 đứa yêu thương nhau thật lòng thì cứ đến ủy ban đăng ký rồi về sống với nhau là được. Em kiên trì thuyết phục bố mẹ em suốt 1 tháng trời để bố mẹ đồng ý chuyện không tổ chức đám cưới.
Và một điều bất ngờ đã xảy ra vào hôm đăng ký kết hôn. Hôm đó đáng nhẽ anh qua đón em đến ủy ban nhưng anh nhắn tin nói có việc đột xuất nên bảo em tới đó trước. Em đang trong phòng đợi anh thì một người đàn ông mặc vest đen lịch sự tới dẫn em ra ngoài. Trước cửa Ủy ban lúc đó là một dãy siêu xe được trang trí lộng lẫy khiến em lóa mắt. Người bước ra từ chiếc siêu xe đắt tiền nhất không ai khác là anh. Em còn đang bàng hoàng không hiểu chuyện gì xảy ra thì anh đã dắt tay em lên xe, chở thẳng đến một nhà hàng sang trọng. Ở đó, trước sự chứng kiến của bố mẹ và họ hàng, anh nói rằng sẽ mãi mãi bảo vệ và yêu thương em. Em đã khóc nức nở vì sự bất ngờ này.
(ảnh minh họa)
Hóa ra gia đình anh rất giàu có, kiếm hàng triệu đô mỗi năm. Nhà anh đang ở không phải cái nhà tập thể hôm nọ mà là hẳn một ngôi biệt thự lớn, có cả bể bơi và sân tennis. Chuyện em gặp anh ở công ty bạn thân chỉ là tình cờ nhưng sau đó anh quyết định làm lễ tân của công ty đó luôn để hoàn tất vở kịch. Anh nói rằng vì anh từng đổ vỡ trong chuyện tình cảm, người anh yêu sâu sắc lại chỉ yêu anh vì tiền nên anh mới sinh ra dè chừng với những người đến với mình, anh nói muốn tìm một người yêu anh thật lòng chứ không phải vì khối gia sản nhà anh.
- Ngay thời điểm em cởi bỏ những chiếc váy áo đắt tiền để mặc áo phông, quần jeans mỗi lần đi chơi với anh là anh hiểu em là cô gái anh đang tìm kiếm. Anh yêu em.
Đã 3 tháng từ ngày bắt đầu cuộc sống gia đình với anh nhưng đối với em vẫn như một giấc mơ. Lấy chồng muộn thì sao chứ? Quan trọng không phải thời điểm mà người bạn gặp có đúng người hay không. Em đã kiên nhẫn chờ đợi định mệnh mỉm cười với mình và đến giờ thì em hoàn toàn hạnh phúc.
Theo Tri Thức Trẻ