Vợ quê mù chữ đánh bại nhân tình cáo già của chồng chỉ bằng một chiếc bao tải rách

Bản tính đa nghi, anh lao như điên dại ra khỏi nhà. Vài tiếng sau, anh trở về với bộ mặt thất thần. Anh nhìn chị, cúi gằm mặt xuống mà đi lên phòng. Một lát sau, ả nhân tình của anh tới gõ cửa ầm ĩ.


Bố mẹ mất sớm, một mình chị bị bỏ lại côi cút. Họ hàng ở quê cũng đều khó khăn cả nên bữa rau bữa cháo nuôi chị. Đến ăn còn không đủ thì lấy đâu ra tiền cho chị đi học. Nhìn chúng bạn cùng trang lứa được cắp sách đến trường, chị ước ao, khao khát lắm. Tủi thân, chị chỉ còn biết ôm mặt khóc. Chị không được học hành nhưng rất sáng dạ. Nhìn chị, ai cũng thấy nuối tiếc cho một người trẻ.
Tới năm chị 18 tuổi, chị xin phép họ hang hai bên để chị được lên thành phố kiếm sống bởi bản thân chị không muốn trở thành gánh nặng của mọi người nữa. Chị hứa sẽ không để danh dự của dòng họ bị bôi xấu. Ngày chị xa quê, trời nổi giông bão khiến ai cũng lo lắng. Có điềm báo gì cho tương lai của chị chăng?
Lên thành phố, không biết chữ nên chị chỉ có thể xin vào chân rửa chén bát trong một nhà hàng mà thôi. Công việc tuy vất vả nhưng chị vẫn thấy hài lòng với nó. Chị dự định đi làm, tiết kiệm tiền rồi sẽ đi học lấy nghề may để về quê mở tiệm. Nhưng dự định của chị chưa kịp thành công thì chị đã gặp anh.
Anh là khách hàng quen của nhà hàng chị. Hai người gặp nhau rất tình cờ. lần đầu tiên nhìn thấy anh, chị đã bị ánh mắt của anh thu hút. Ngược lại, anh cũng bị sự dịu dàng, đoan trang của chị cướp mất hồn. Chị nhận lời lấy anh khi vừa tròn 20 tuổi. Ai cũng mừng cho chị vì có được người chồng tốt, không để ý tới gia cảnh nghèo khó của vợ như anh. Nhưng cuộc đời có ai nói trước được điều gì.

5 năm chung sống hạnh phúc bên nhau, đùng một cái chị phát hiện ra anh ngoại tình. Cay đắng hơn, chính nhân tình của anh là người chủ động bắn tin cho chị. Thậm chí cô ta còn:
- Chị có biết vì sao anh ấy lại ngoại tình với tôi không? Vì thế giới thượng lưu ngoài xã hội của anh ấy không thể có chỗ cho một kẻ mù chữ như chị. Chị không thấy bản thân mình thật hèn hạ, thật nhếch nhác, không hề xứng đáng với anh ấy hay sao? Rồi chị xem, anh ấy sẽ phải sớm bỏ chị để lấy tôi thôi. – Cô ta cười đắc thắng trên nỗi đau của chị
Lúc đó chị đã định buông xuôi. Nhưng chị không cam tâm. Bỏ qua cho một kẻ đã sỉ nhục mình là điều chị không thể làm được. Đã nói rồi đấy. Chị mù chữ nhưng chị không ngu ngốc. Chị phải cho cô ta một bài học vì tội dám coi thường chị. Rồi chị bắt đầu nhẩm tính kế hoạch riêng cho mình. Chị lén theo dõi cô ta. Đúng như chị dự đoán, cô ta là một con cáo già, và chồng chị chỉ là một con cừu non trong cái bẫy của cô ta mà thôi.
Chị tìm tới nhà cô ta với dáng vẻ lếch thếch luộm thuộm, trên tay cầm một chiếc bao tải rách nhỏ. Vẻ ngoài của chị đã khiến cô ta chẳng thể nhận ra chị. Nhanh chóng, cô ta kêu chị vào nhà kho dọn dẹp cho cô ta bởi cô ta cũng đang có ý định chuyển nhà. Thừa lúc cô ta không để ý, chị đã lén lấy chiếc máy quay trong bao tải rách ra, nhanh chóng đặt nó lên nóc tủ trong phòng ngủ của cô ta. Chị cười mỉm, rồi cô ta sẽ sớm sập bẫy thôi.
Vài ngày sau đó…
- Anh tới nhà cô nhân tình của anh lấy chiếc máy quay trên nóc tủ trong phòng ngủ của cô ta về đây, em có một món quà nhỏ dành cho anh ở trong đó. – Chị nói bí hiểm
Dứt lời chị tặng thêm cho cô ta một cái tát trời giáng và đuổi cô ta ra khỏi nhà chị. (Ảnh minh họa)
Bản tính đa nghi, anh lao như điên dại ra khỏi nhà. Vài tiếng sau, anh trở về với bộ mặt thất thần. Anh nhìn chị, cúi gằm mặt xuống mà đi lên phòng. Một lát sau, ả nhân tình của anh tới gõ cửa ầm ĩ. Chị mở cửa với thái độ ngạo nghễ:
- Chị, chị dám làm chuyện đó với tôi. Tại sao lại đặt camera trong phòng ngủ của tôi. Chỉ có thể là chị chứ không ai khác nghĩ ra cái trò đê tiện ấy. Chị đựng nó trong cái bao tải rách đúng không? – Cô ta gào toáng lên
- Cô dám cướp chồng tôi tại sao tôi lại không dám làm chuyện đó. Thế chưa đủ, tôi còn muốn làm nhiều hơn thế nữa kia.
Dứt lời chị tặng thêm cho cô ta một cái tát trời giáng và đuổi cô ta ra khỏi nhà chị. Anh nhìn chị, chôn chân tại chỗ. Ánh mắt anh ngập tràn sự hối hận. Chị lặng lẽ lại gần anh, chìa ra lá đơn ly hôn.
- Em… Em đã biết chữ… – Anh sững sờ
- Đúng, em đã học chữ để anh không bị xấu hổ, em đã rất cố gắng để làm một người vợ tốt. Nhưng anh… Anh ký đi. – Chị nghẹn ngào
Anh xé nát lá đơn ly hôn, rồi ôm chặt lấy chị. Anh không muốn mất chị,  cũng như chị, cuộc như cuộc hôn nhân này với chị còn quá nhiều nuối tiếc. Cả hai đều hiểu cần phải cho nhau cơ hội bắt đầu. Tha thứ nhiều khi còn có ý nghĩa hơn buông tay.
Theo Tri Thức Trẻ

Có thể bạn quan tâm?

Tâm sự 5089517907954311899

Đăng nhận xét

emo-but-icon

Tin nóng

Tin cập nhật

Like Fanpage

item